Gửi Nắng! - Thực sự rằng, khi đang đọc bài này, tôi đang nghĩ về 1 người
Tớ đọc ở đâu đó người ta nói rằng trước khi đi ngủ, con trai luôn nghĩ về người con gái mà họ thật sự quan tâm đến. Thật kì lạ là người con gái mà tớ nghĩ đến lại là cậu. Cũng chẳng kì lạ lắm đâu, tớ biết mà. Tớ gọi cậu là Nắng bởi lẽ tớ ghét tên cậu, cái tên mà mỗi lần nghe nhắc đến tớ lại giật mình, lại thấy có gì bóp nghẹt trong người. Tớ gọi cậu là Nắng bởi lẽ tớ mong tình cảm này tựa như một cơn say nắng, không biết cơn say này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng trời không thể nắng mãi phải không?
Ở bên cậu là khoảng thời gian đẹp nhất của tớ, thật đấy, và nếu có nút Redo, tớ vẫn sẽ quay lại khoảng thời gian đó và ước sao cho nó kéo dài mãi mãi. Sẽ cứ cười vui như thế, sẽ chuyện trò tâm sự cả đêm như thế, sẽ cãi nhau, đánh nhau rồi lại cười tủm tỉm mà làm lành như thế. Đôi lúc tớ cảm thấy thật may mắn vì đã có cậu ở bên trong mọi cảm xúc, cũng thật vui vì say nắng một người như cậu.
Có lẽ đôi lúc tớ nhớ cậu thật đấy, nhưng tớ sẽ không bao giờ tìm cách để yêu cậu, tớ không muốn yêu đơn phương. Nếu có một phút bồng bột nào mà nói ra thì đơn giản là vì tớ không thể giữ trong lòng thêm một lúc nào nữa. Để tớ giữ màu nắng này trong lòng tớ nhé, để cậu là màu nắng duy nhất dành cho tớ mà thôi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét